KÝ ỨC KA TÊ
(Đăng Báo
Ninh Thuận, nhạc sĩ Thanh Pháp phổ nhạc)
Ký ức tháng
năm cùng tháng Bảy (1) về
Ngào ngạt
hương đưa qua miền đất nắng
Cô gái Chăm e ấp bên vành khăn (2).
Làng Chăm quê mình như một chiếc nôi xinh
Réo tắt tiếng
kèn Xa-ra-nai là lời ru của ký ức
Điệu múa quạt
nhịp nhàng chấp cánh cho bao mơ ước
Lưu luyến
bao ngày rộn rã trống Ghi-năng.
Từ ruộng đồng
em đến có phải không
Sao còn
vương vấn mùi thơm của rơm, của rạ?
Câu hát vút
cao vượt qua bao gềnh, thác đá
Những chàng
trai còn mang hơi thở của rừng già.
Thần Mẹ xứ sở
đã dạy cho dân mình biết cấy lúa, trồng khoai
Cho khung cửi
để dệt nên tình, nên nghĩa
Em út Rắclây
ngày đêm giữ lửa
Sưởi ấm y
trang cùng Chị cả Chăm (3).
Văn hóa là
những gì còn sống mãi với thời gian
Là bàn tay-mẹ
thổi hồn cho đất
Là cách
võng- Em đong đưa câu hát
Dệt nhớ
nhung từ sợi chỉ đủ màu.
Dẫu bây giờ
còn vất vả, gian lao
Nhưng tôi vẫn
tin vào ngày mai với bao khát khao, kỳ vọng
Đi bên em chợt
thoáng lên điều mơ mộng
Được cùng em
e ấp bên vành khăn.
(1) Theo lịch
Chăm, tức tháng 10 dương lịch
(2) Nhạc sỹ Phan Quốc Anh: “Cô gái Chăm e ấp sau
vành khăn”
(3) Theo
truyền thuyết, dân tộc
Bài: B.V.Nguyên
No comments:
Post a Comment